Những con người như vậy thúc đẩy cuộc sống đi lên một cách chân thực.Mà đã bị bác đọc vài dòng thì có lẽ không còn cơ hội làm nốt công việc còn lại.Như một thứ bạn bè cho xôm tụ.Mọi người gọi: Ngheo! Ngheo! Tôi không đáp.Miệng họ mặc kín mít áo quần.Nhưng mà tôi ươm mầm.Trước thì tháng gặp một hai lần.Riêng nó vẫn chịu định luật về trọng lực của địa cầu.Họ hú hí thế nào? Cá tôm hoan lạc ra sao? Như vầy… Như vầy… Rốt cuộc cũng nhàm.Một khi đã hòa vào xu thế hờ hững của xã hội thì không tránh khỏi thói quen đưa sự thờ ơ và thiếu quan tâm lẫn nhau vào trong gia đình.
