Ông ấy giúp ông leo xuống rồi ôm chầm lấy ông giống như người em ruột thịt đã xa cách lâu ngày vậy.Chẳng bao lâu sau, ông đã hoàn toàn thạo nghề làm bánh.Sau này, khi công việc làm ăn phát đạt, anh ấy sẽ trả tiền cho tôi.Một hôm, ông nội của cháu đã nói với ông một câu mà có lẽ suốt đời ông không bao giờ quên được.Đó là những nô lệ của nhà vua.Một nửa số tiền thu được tao sẽ dùng để trả tiền bột mì, mật ong và củi lửa.Ông thì không hiểu gì cả nên hỏi anh ta:- Arkad! – Nhà vua hỏi – Có phải nhà ngươi là người giàu có nhất tại Babylon này không?Hai con lạc đà nằm cách tôi không xa.Tôi có cảm giác như ánh mắt đó nhìn xuyên suốt tâm can của mình.