Sáng nay bạn mặc cái quần bò ông anh cho, khá vừa.Tôi dự định viết một loạt truyện (rất) ngắn để ám ảnh những người chỉ cho mình dành thời gian đọc loại truyện này.Và những cái xác cháy khét lẹt.Từ mẹ bao quát chung cho thật nhiều trạng thái và giúp khi thốt nó ra, người ta khó đánh giá anh phản ánh trạng thái nào.Tôi nói: Cho con đi bệnh viện.Còn nữa, chị út có cô bạn thân đôi lúc đến nhà.Họ bảo: Cháu không được để râu, đến ông và các bác còn không để mà cháu lại để.- Tôi có một đề nghị với ngài-đôi mắt người đàn ông quẹt nên một tia ảo não nhân tạo.Bác gái nghe lục đục, hỏi: Làm gì thế con? Học ạ.Bởi vì tôi luôn làm những công việc không có tên nên mãi vẫn là thằng thất nghiệp.
