Bố cười: Chen lấn như thế, có mà đi.Cuộc sống luôn dành cho tôi những may mắn vào lúc cần thiết.Tôi sẽ nói tôi là một nhà thơ lớn và hiền lành.Nhà văn vùng dậy khỏi gọng kiềm da thịt kia.Nghĩa là bạn có cơ hội lén lút viết và gõ hơn.Người hoài nghi mệnh đề bạn là thiên tài nhất có khi là chính bạn, kẻ tự dằn vặt.Nhưng như một thói quen, bạn lựa chọn ngủ tiếp.Từ đó cháu đi đâu cũng xin phép em, có hôm nào đột xuất, cháu luôn gọi điện về.Cũng có thể họ không tìm thấy.Chúng tôi đã chết rồi.
