Lá thư nói về thời thơ ấu không hạnh phúc cho lắm của tôi, và tôi nghĩ “trời, làm sao bà biết vậy nhỉ?” bây giờ nghĩ lại, tôi thấy lá thư đó nói hoàn toàn điều chung chung, có thể “linh ứng” với bất kỳ người nào.trong những năm tiếp theo, nỗ lực nghiên cứu của tôi tập trung vào tìm hiểu các phương thức suy nghĩ và hành động khác nhau của người may mắn và người không may.Những loại ấn tượng trực giác kiểu như vậy thường sai khiến chúng ta sẽ nói chuyện với người đó trong bao lâu, ta có muốn gặp họ nữa hay không, ta có thể tin cậy họ, và ta có muốn hợp tác làm ăn với họ chăng.thay vì vậy, tôi xem xét mặt tươi sáng của vấn đề và nghĩ, chà, không chừng sẽ có chiếc khác xịn hơn.Người may mắn mong chờ vận may của mình vẫn tiếp tục trong tương lai.Họ không đi dự tiệc hay họp mặt để có ý định tìm bạn đời trong mơ hay tìm ai đó sẽ mang tới cho mình một côngÝ tưởng tương tự cũng linh nghiệm ở nhiều phương diện khác nhau trong giao tiếp giữa người may mắn và người không may với người khác.Cuộc sống riêng tư của tôi.Theo đó, người may mắn tin vào trực giác của mình khi liên quan tới sự nghiệp, công việc, tài chính, và những mối quan hệ - như những trường hợp của Lee và Eleanor.Đáng lẽ Robert vẫn tiếp tục đi dạo, nhưng thay vào đó, ông quyết định hỏi anh nhân viên xem có sẵn căn nhà nào thích hợp hay không.