- Chỉ may mắn một điều là tôi có tham vọng làm giàu trước khi gặp ông Algamish.Ông rất muốn có những bộ lông như thế để dệt thảm.Xuống đến cuối dốc, ông dừng con vật lại và chỉ tay về phía trước.Tất cả mọi người đều hồi hộp, chăm chú Nomasir điềm đạm, tự tin đứng dậy và bắt đầu thuật lại tất cả những điều đã diễn ra trong suốt mười năm lập nghiệp của mình:Bởi vì đã từ lâu, Arad Gula chỉ làm ăn cùng với ông chủ của mình, bây giờ nếu tách riêng ra, ông ấy cảm thấy lo sợ và không đủ tự tin.Công việc đã giúp tôi gượng dậy sau những nghịch cảnh của cuộc đời.- Cậu không biết làm gì, thì suốt đời cậu đúng là một kẻ hèn nhát.Nhìn bên ngoài, tôi đoán ông là một người thu mua gia súc.- Anh nói rất đúng, anh bạn ạ! - Người thu mua gia súc đáp lời.- Vì rất hài lòng với mẫu thiết kế trang trí của tôi trên những thanh gươm của đội cận vệ hoàng gia nên nhà vua đã thưởng cho tôi năm mươi đồng tiền vàng.